妙响

妙响(miào xiǎng) “fine sound” 

HD. 4.303a(梁代); DK. 3.649a(梁代);

115c7.虚空之中发大雷音、深柔软音、自然(p)

K. 329.2.manojña-madhura-gambhīra-nirghoṣa~; L. 44b2.妙声深远;

121c17.世间有佛 圣明导师 声闻弟子 悉听 见所在处 佥然护之 察所讲法 悉用欣然(v)

K. 369.9.ghoṣa~; L. 49c20.法音;