天子
天子(tiān zǐ) “a son of a god, a demi-god, a ministering god” (a translation of Skt. devaputra) Cf. 天(tiān), 天人(tiān rén), 爱欲天子(ài yù tiān zǐ), 梵天子(fàn tiān zǐ);
HD. 2.1406b(*[诗经]); Krsh(1998). 445, Krsh(2001).269;
Lk. 429a11~14. 尔时,释提桓因与四万天子相随倶来,共会坐。四天王与天上二万天子相随来,共会,坐。梵迦夷天与万天子相随来,共会,坐。梵多会天与五千天子相随来,共会,坐。(p)
AS. 17.3~5 = R. 33.4f. = AAA. 129.5~8.devaputra~ … devaputra … devaputra … devaputra; ZQ. 482b6~7.天子…天子…天子…天子; Zfn. 511c15~17.天人…天人…天人…天人; Kj. 540a8~9.天子…天子; Xz(I). 769c2~5.天子…天子…众…天子; Xz(II). 870a29~b2.天子…天子…众; Sh. 592a17~19.天众…天众…众…天众; Tib.Pk. 19b7f. = D. 19a2f. .lha’i bu … lha’i bu … lha’i bu;