空闲

空闲(kòng xián) “a vacant(or uninhabited) place, a desert, wilderness”# Cf. 空处(kòng chù), 空闲处(kòng xián chù), 空闲地(kòng xián dì);

HD. 8.420a(*[汉代]); DK. 8.645a(*[三国志]);

3a21.又见(bodhisattvas)离欲 常处 深修禅定 得五神通(v)

K. 12.3.viśuddha-gocara~; O. .śuddha-gocara~; Z. 64c12.悕仰正行(?);

32b10.若人在 我遣天龙王 夜叉鬼神等 为作听法众(v)

K. 237.11.vana-(cārin~); not found at Z. 102b13;

36b27.恶世中比丘 ……… 或有阿练若 纳衣 自谓行真道 轻贱人间者(v)

K. 272.3.araṇya-vṛttaka~(= O, F); ≠ MSS.(exc. O, F.). araṇya-cintaka~; not found at Z. 107a4;