地
地(dì) “a state, situation; a stage (of progressive religious development)” Cf. 处(chù), 阿惟越致地(ā wéi yuè zhì dì), 不退地(bù tuì dì), 不退转地(bù tuì zhuǎn dì), 淳善地(chún shàn dì), 忍辱地(rěn rŭ dì), 声闻地(shēng wén dì), 调柔地(tiáo róu dì), 学地(xué dì), 一切智地(yī qiè zhì dì);
HD. 2.1017.*; DK. 3.129.*; Krsh(1998) s.v.;
20a22.一切众生 闻我法者 随力所受 住于诸地 或处人天 转轮圣王 释、梵、诸王 是小药草(v)
K.129.5.bhūmi~; Z.84b23.道慧;