定(dìng) “concentration, meditation” Cf. 禅定(chán dìng), 深定(shēn dìng);

HD. 3.1359b⑫(唐代); DK. 3.975b⑫(大智度论); Krsh(1998) , s.v.;

20a27.求世尊处 我当作佛 行精进、 是上药草(v)

K. 129.14.dhyāna~; Z. 84c6.志依一心;