時
時(shí) “once at great intervals of time, occasionally” Cf. 時時(shí shí);
HD. 5.692a(18)(3)(詩經); DK. 5.848d(2)(論語); Zhū Qìngzhī 1998 : 169(法華經);
7a16.如是妙法,諸佛如來時乃説之。如優曇鉢華時一現耳(p)
51c3.億億萬劫 至不可議 時乃得聞 是《法華經》 億億萬劫 至不可議 諸佛世尊 時説是經(v)
51c5.億億萬劫 至不可議 時乃得聞 是《法華經》 億億萬劫 至不可議 諸佛世尊 時説是經(v)