頗
頗(pō) (adverb, used in a question for emphasis)
HD. 12.287a(13)(魏代); not found at DK. 12.255.; Mizutani 1954 = 1994 : 42-50(金剛經 etc.); Gurevich 1974 : 230-231(長壽王經、大莊嚴論經 etc.); GHXT. 408(後漢書); WCH. 158(晉代); Ōta 1988 : 78 = 1991: 54(三國志、中本起經); Matsuo 1988 : 34~35(東漢代佛經); Liú Jiān et al. 1992 : 235f.(捜神記、三國志 etc.); Lǐ Wéiqí 1993 : 120(大方便佛報恩經 etc.); GHX(B). 238(捜神記 etc.); ZXYL. 407(魏代); GHX. 403(捜神記、世説新語 etc.); Jiāng 2000 : 66f.(捜神記 etc.);
ps-L. 35b14.此經甚深微妙,諸經中寶,世所希有。頗有衆生勤加精進,修行此經,速得佛不?(p);
K. 263.1.asti kaścit sattvo ...; Z. 105c29.能有(尋時得佛)者乎?; STF. 197c19.爲有……不?;