[嚾呼](huān hū) “shouts loudly”
HD. 3.554a(三国志、后汉书); DK. 2.1184c(三国志、后汉书); cf.IQ. 495b18.嚾呼;
119c13.(he can listen)地狱之中 勤苦毒痛 悲哀嚾呼 所酷苦响(v)
K. 358.9.śabda~; L. 48a19.(楚毒)声;