仁和(rén hé) “gentle”
HD. 1.1098a(魏书); DK. 1.583c(魏书);
83c17.吾兴于世间 仁和为法王 为众生说法 随其所信乐(v)
∈ K. 125.7.bhavamardana~; cf.Krsh. 93; L. 19c10.破有;
89a16.其佛在家,未舍国去,为太子时,有十六子,端正殊好,智慧难及,色像第一,儒雅仁和(p)
K. 160.9-; not found at L. 22c4;