佛庙(fó miào) “a shrine of a buddha” Cf. 塔(tǎ), 塔庙(tǎ miào), 佛塔(fó tǎ), 石庙(shí miào);
HD. 1.1293a(唐代); not found at DK. 1.716.; Krsh(1998) , s.v.;
8c23.诸佛灭度已 供养舍利者 起万亿种塔 ………… 若于旷野中 积土成佛庙 乃至童子戏 聚沙为佛塔 如是诸人等 皆已成佛道(v)
K. 50.9.jināna stūpa~; O. .jinasya stūpa~; Z. 71b1.最胜庙寺;