德(dé) “virtue, merit” Cf. 福祐(fú yòu), 功徳福(gōng dé fú);

Lk. 457c27. 菩薩至無水漿中時,心不畏怖。自念言:“人無,使是間無水漿。……” (p)

AS. 179.17 = R. 363.1 = AAA. 741.1. .-puṇya~ (“merit”); ZQ. 497a8.徳; Zfn. 530c28.徳; Kj. 568a17.福徳; Xz(I). 833a14.福; Xz(II). 906b6.福; Sh. 648a5.福徳; Tib.Pk. 214a1 = D. 198b6. .bsod nams;