復(fù)(3) 并復(bìng fù), 不可復(bù kě fù), 當復(dāng fù)(1), 當復(dāng fù)(2), 故復(gù fù), 加復(jiā fù), 若復(ruò fù), 亦復(yì fù), 轉復(zhuăn fù)(1); Cf. Zürcher 1977 : 181 = 1987: 202f. = 2009: 85f., Shimura 1984 : 99 = 1995: 92, YY 13(1987, No.2): 46f., Ōta 1988 : 61 = 1991: 43, ZY 217(1990, No.4): 298f., Jiang Shayu 1990 : 337, WNCL 113, Liu 238f., Zhu 148f., ZXYL 179f., ZY 233(1993, No.2): 145f., Yan Qiamao 1997 : 198f., Zhang Wanqi 1997 :114, n.4, Wang Yunlu 1997 : 182f., Krsh(1998). 155, Krsh(2001). 102, Hu 2002 : 255f., Chen Wenjie 2002a : 128f., Noma 2005 : 105f., Zhou Junxun 2006 : 195f., Wan Jiufu 2006 : 91, HX 6(2006): 14, n.61, Xu Wangjia 2006 : 100f., HYJ 11(2008): 110f.;