後頭

後頭(hòu tóu) “last, final” Cf. 初頭(chū tóu), 上頭(shàng tóu)(2), 後來(hòu lái), 前頭(qián tóu);

HD. 3.970a(唐代); Ōta 1958 : 88 = 1987b: 86(南朝梁《鼓角横吹曲》,企喩歌辭), Zhu 169(安世高譯), Wang Yunlu 1997 : 187(do.), Fang Yixin 1997 : 7(do.), GHY 35(1997, No.2).56(道行般若經), Hu 2002 : 62, 245f.(do.), Wei/Zheng 2007 : 111(do.), Fang Jingmin 2008 /: 162(道行般若經 etc.), Cai Yansheng 2008 136(道行般若經), 172(寒山詩);

Lk. 457a16. 菩薩持初頭意近阿耨多羅三耶三菩,若持意近之?(p)

AS. 175.3 = R. 352.4 = AAA. 717.7. .paścima-(cittotpāda~) (“the last [thought of enlightenment]” [AsP.tr.II 213 = AsP.tr. 134]); ZQ. 496b16.後來(Shg.-)(意); Zfn. 529c29.後(心); Kj. 567a24.後(心); Xz(I). 831a4.後(心起); Xz(II). 904c5 = Xz(I) ; Sh. 646a26 = Kj ; Tib.Pk. 208b3 = D. 193b4. .(sems bskyed pa) slad ma;