[胚胎]

[胚胎](pēi tāi) “an embryo” 

HD. 6.1222a(唐代); DK. 9.278a(晉代); cf.IQ. 494c22.胚胎;

85b19.卿莫矜高自以爲達。……… 自觀未生所憶,亦不能識。有何通達,稱無不見乎?(p)

K. 135.3.mātuḥ kukṣau; not found at L. 20b24; Ten. 153c23.母胎;