灰燼

灰燼(huī jìn) “is burnt to ashes” 

HD. 7.28b(北魏代); DK. 7.374b(北周代); cf.IQ. 494b1.灰燼;

77a11.無量群萌 烏殟(←蘆 cf.IQ. ibid.; ) 諸薄祐(←枯 cf.Krsh. 73; )者 爲火所災 各各懊惱 而見焚燒 炙燎焦爛 沸血流離(v)

K. 85.11-; not found at L. 14a25;