禪(chán)(QYS. źjän)  (a transliteration of Middle Indic forms jhāna, jhāṇa which correspond with Skt. dhyāna ( “meditation”)) 

HD. 7.952ab(唐代); DK. 8.498b(傳燈録); cf. Má 1998 ; ;

3a23.又見菩薩 合掌 以千萬偈 讚諸法王(v)

K. 12.5.pādaiḥ samaiḥ sthitvā; ∈(?) O. .samapādakāḥ ... suhitva; cf. Krsh. 31, 279; ; Z. 64c14.志平等句;

8c13.若有衆生類 値諸過去佛 若聞法布施 或持戒、忍辱 精進、、智等 種種修福(←慧; v.l. 德) 如是諸人等 皆已成佛道(v)

K. 49.13.dhyāna~; Z. 71a16.一心;

20b15.復有住 得神通力 聞諸法空 心大歡喜 放無數光 度諸衆生 是名大樹 而得增長(v)

K. 131.5.catu-dhyāna-; Z. 85a5.四禪;

26c13.是諸沙彌等 知佛未出 爲無量億衆 説佛無上慧(v)

K. 194.1.vihāri āsannam; O. .vihāra-m-āsantam; Z. 93c9.在於靜室;

49a29.如是展轉上 乃至於世 入者 聞香悉能知(v)

K. 365.2.dhyāna~; Z. 121a12.能曉了; cf. Krsh. 205; ;