有頂天

有頂天(yǒu dǐng tiān) “the Peak of Existence heaven”(a translation of Skt. Bhavâgra [ “the highest point of the universe, of existence; the limit of existence”; cf. BHSD, s.v.]) Cf. 有頂(yǒu dǐng), 有頂(yǒu dǐng chù), 阿迦尼吒(ā jiā ní zhā tiān);

not found at HD. 6.1157.; DK. 5.1031b(法華經);

48a28.其諸天上 光音遍淨 乃至 言語之音聲 法師住於此 悉皆得聞之(v)

K. 359.1.Akaniṣṭha~ ... deva~; Z. 119c21.善究竟天;

48b11.三千大千界 内外諸音聲 下至阿鼻獄 上至 皆聞其音聲 而不壞耳根(v)

K. 359.10.Bhavâgra-; not found at Z. 120a4;